Giai đoạn 1976-1986, nền kinh tế Việt Nam được hoạt động dựa trên mô hình kế hoạch hóa tập trung nên các thành phần kinh tế không được thể hiện rõ ràng và đầy đủ như sau thời kỳ ‘Đổi Mới” (1986); Kinh tế nhà nước gần như bao trùm hoàn toàn, không có thị trường cạnh tranh, khu vực FDI hoặc doanh nghiệp tư nhân đúng nghĩa.
Kể từ 1976, doanh nghiệp nhà nước đã có sự đổi mới, chuyển sang chỉ nắm giữ những lĩnh vực then chốt của nền KTQD như dầu khí, năng lượng, vật liệu xây dựng, hóa chất, cơ khí.